Đỗ Hồng

Nửa Khung Trời




 
Em đi trước trên đường vòng thời khắc
Đêm bên đây mòn mỏi đợi ngày vui
Gươm thời gian chẻ dọc cả khung trời
Trong thương nhớ, hồn ta chia hai mảnh
 
Đêm thắp lửa hong tình yêu nguội lạnh
Đông về ngồi xõa tóc giữa mùa thu
Bóng tình nhân thấp thoáng trái tim mù
Em tóc rối che đường về thiên cổ
 
Trăm năm đó biết khi nào hạnh ngộ
Còn bao nhiêu ngày tháng đếm trên tay
Ta lênh đênh dòng tư tưởng vơi đầy
Nhìn hạnh phúc rớt bên đồi định mệnh
 
Nghe đời gọi trên đường đi không đến
Hình như là tiếng vọng của ngày thơ
Mang tuổi vàng qua đất rộng bơ vơ
Ta về đứng bên nỗi buồn trút lá
 
Từng cơn gió xô hồn ta nghiêng ngả
Mỗi đêm dài ta gõ cửa tương lai
Ngày phía sau nay đã khép lại rồi
Em ở đó nửa khung trời mờ mịt 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 15 tháng 11 năm 2014

Bình luận về Bài thơ "Nửa Khung Trời"